CVB018 – Cô gái bán chim
Trích đăng từ Văn nghệ Khoa học SG
Ngày xưa khi chưa có cây cầu Mỹ-thuận, khách bộ-hành hay khách đi xe đò và các loại xe cộ
muốn qua sông Tiền chỉ có cách duy nhất là bằng phà Mỹ-thuận .
Nay bến phà không còn nửa, hình-ảnh những người bán hàng rong ở hai bên bờ sông ngày nào chỉ còn lưu lại trong trí nhớ của những ai đã từng qua lại trên sông Tiền bằng phà khi xưa . Đặc-biệt là hình-ảnh các « cô gái bán chim », tất nhiên là … thực-phẩm , rao hàng với lời mời ngọt-ngào « ăn chim em đi anh » .
Sau đây là 2 bài thơ hồi tưởng về cô gái bán chim thời đó Bài 1 không rõ tác-giả.
C H Nguyễn sưu tầm
CÔ GÁI BÁN CHIM
Đến Mỹ-thuận , bến phà « Ừ , chim em bự lắm
Khách lữ-hành toả ra Nhưng anh cũng có rồi »
Cô em mời ròn-rã Anh dừng lại để ngắm
« Ăn chim em đi anh » Lúc xa em ,bồi-hồi.
Nè chim em mập lắm Xe chuyển bánh nhè-nhẹ
Nè chim em ít lông Cô em còn ghé theo
Chim em dòn ngon lắm “Chim em, chẳng kỳ-kèo
« Anh ! ăn chim em không ». Lần sau anh mua nhé »
Chim em toàn những nạc Nay qua sông , tình-cãm
Chim ướp ngũ vị hương Vùi dưới cầu ước mơ
« Anh rờ đi , thấy khác » Thương cô em mười tám
Mềm ,to hơn chim thường . Biết tìm đâu bây giờ .
NHỚ CHIM
Nay qua cầu Mỹ-Thuận Trên cầu cao gió lộng Trời xế chiều sông rộng
Nhìn đôi bờ vắng bóng Chim em lắng trong mộng Nhìn cánh chim trôi dạt
Em bán chim năm nào Nhớ chim em hồng bóng Chim ơi , tóc mây bạc
Chim em vẫn còn nóng ? Thơm mướt tận trong lòng . Tìm chim cỏi mênh-mông .
TRẦN HỮU CHÍ
Leave a comment