Mời bạn cùng khóc với tác giả Thêm Nguyễn qua bài thơ
“VẼ LẠI DÙM TÔI” sau đây:
Này các em, các bạn.
Hãy vẽ dùm tôi
Bản đồ nước Việt.
Từ Ải Nam Quan đến mũi Cà Mau
Biển đảo sông hồ.
Cái gì còn, cái gì đã mất.
Rồi tô màu đỏ lên những vùng chiếm đất.
Rất rõ ràng và hợp lệ giấy tờ
Của ông bạn láng giềng,
Khắn khít: môi với răng
Và mười mấy chữ nạm vàng.
Tô lên thật rõ ràng
Nơi nào có dấu chân người hàng xóm.
Mướn đất mười năm, 50 năm dài chất ngất.
Những khu tự trị người Tàu trên đất nước VN
Những vùng đã được đầu tư chữ đỏ bảng vàng.
Những nghĩa trang đồ sộ uy nghiêm rạng rỡ.
Những vùng Boxit công an không dám ngó.
Những đất liền và những đảo của ông cha
Tô lên đi để thấy nước nhà.
Một màu đỏ từ Nam ra Bắc.
Để thấy chữ Quốc Ngữ VN sắp mất
Để trở về thời Bắc thuộc mấy trăm năm.
Tô lên đi để một phút ăn năn.
Cãi nhau mãi từng câu văn, từng lời nói.
Ai không đau, không lo toan bối rối.
Khi một ngày đất nước bị xóa tên.
Lệ thuộc ai? một đất nước nghèo hèn,
Nhiều tật xấu, dân đen cùn khổ.
Khi miền Nam đau thương bị xóa sổ.
Của cải, bạc vàng bị tuồn tẩu mang đi
Thì một ngày kia, Tàu chiếm có khác chi
Dân xuống cấp đã nghèo thêm đói khát.
Tô lên dùm đi bà con cô bác
Những người cầm quyền, những kẻ có lương tri.
Để thấy lãnh thổ VN nay chẳng còn chi.
Bị bao vây khắp ngã từ Nam ra Bắc.
Vẽ lại dùm tôi và bình tâm cân nhắc
Ngồi lại với nhau, hòa nhã chuyện cơ đồ.
Đừng tranh chấp đôi co
Mà xóa đi vết đỏ bên bản đồ nước Việt.
Bài mới: Kỳ BK111 – Bài DVSN111 – Phiếm CP111