Mời bạn cùng Thuận Hoà suy nghĩ về “Thế nước và lòng dân”
(Trich từ bài cùng tên của Huỳnh Ngọc Tuấn)
Chu Vũ vương sai người đi quan sát động tĩnh của triều đình vua Trụ.
Người quan sát trở về bảo: “Triều đình nhà Thương đã loạn rồi.”
Vũ vương hỏi: “Loạn đến mức nào?”
Người quan sát đáp: “Người tốt thì không thấy mà người xấu thì đầy đường.”
Vũ vương nói: “Vẫn chưa phải là thời cơ đã đến.”
Người quan sát đi sang nước Thương, ít lâu sau về bảo: “Thương triều càng loạn.”
Vũ vương hỏi: “Loạn đến mức nào ?”
Người quan sát đáp: “Những người hiền đức đều phải bỏ trốn.”
Vũ vương nói: “Vẫn chưa phải là thời cơ đã đến.”
Người quan sát quay lại nước Thương một lần nữa. Ít lâu về bảo rằng: “Thương triều loạn lớn rồi.”
Vũ vương hỏi: “Loạn đến mức nào?”
Người quan sát đáp: “Dân chúng oán ghét thâm gan tím ruột mà không ai dám hé răng.”
Vũ vương vỗ tay cười nói: “Đã đến lúc rồi đó.”
Chu Vũ vương tìm đến ông Lã thái công bàn mưu phạt Trụ. Lã thái công bàn:
“Tiểu nhân đầy đường thì nhân mạng rẻ rúng, người hiền trốn chạy thì kỷ cương bắt đầu tan vỡ,
dân oán mà không dám oán than là chính trị hà khắc đã quá mức, ta đem binh mà đánh sẽ thắng lớn.”
Chu vũ vương điểm trên ba ngàn tinh binh tiến đánh nhà Thương, thế như chẻ tre, vài ngày bắt giết được Trụ vương, tiêu diệt nhà Thương.
Bài mới: Kỳ BK100 – Bài DVSN100 – Phiếm CP100